Chấn thương, áp lực cạnh tranh, phong độ sa sút, không được tin cậy... đang tác động nghiêm trọng đến tương lai của những ngôi sao hàng đầu châu Á tại giải Ngoại hạng Anh mùa 2007-2008.Châu Á, từ 10 năm trở lại đây, được xem là thị trường giàu tiềm năng hàng đầu của nhiều CLB thuộc giải Ngoại hạng, từ hàng "đại gia" như MU, Liverpool, Chelsea đến tầm trung bình hoặc nhỏ như Everton, Tottenham, Portsmouth, Fulham... Những chuyến du đấu ngày một dày đặc kết hợp với chiến lược tiếp thị, khuếch trương thanh thế một cách bài bản đã biến Premiership thành giải đấu được theo dõi nhiều nhất ở lục địa có dân số xấp xỉ 4 tỷ người.
Sự hiện diện của các ngôi sao lớn cùng "nghệ thuật PR" giúp Premiership trở thành giải đấu được người châu Á chờ đợi nhất. Ảnh: AFP.
Tuy nhiên, trong khi giải thích sự bành trướng với tốc độ chóng mặt của giải đấu số một xứ sương mù ở châu Á là một xu thế tất yếu trong quá trình toàn cầu hóa bóng đá, giới chuyên môn dường như đã bỏ quên một nghịch lý. Nếu đã là toàn cầu hóa, thì tại sao các cầu thủ đến từ châu lục này lại gặp quá nhiều trở ngại trong lộ trình hòa nhập và khẳng định tài năng tại giải Ngoại hạng?
Trước thềm mùa giải mới, nghịch lý này một lần nữa trở nên nhức nhối với các nhà làm bóng đá châu Á khi một loạt các cầu thủ ưu tú nhất đang mất dần chỗ đứng ở các CLB Anh. Điển hình cho trường hợp này là Park Ji-sung, ngôi sao sáng giá đến từ Hàn Quốc đang dần trôi vào quên lãng ở "nhà hát của những giấc mơ" Old Trafford.
Được HLV Ferguson ngợi khen sau những đóng góp quan trọng cho "Quỷ đỏ" đầu mùa trước, nhưng chấn thương đầu gối nghiêm trọng buộc cầu thủ chạy cánh 26 tuổi phải nghỉ thi đấu đến đầu năm 2007. Khi trở lại, anh không thể cạnh tranh với C. Ronaldo hay Giggs và phải làm dự bị đến hết giải. Mùa này, áp lực với Park còn lớn hơn bởi ngoài hai cựu binh vừa nêu, anh còn phải cạnh tranh với Nani - một chuyên gia chạy cánh vừa đến cách đây hai tháng, Anderson và Tevez - 2 tân binh đắt giá khác cũng có khả năng đá biên.
Nhưng Park còn may mắn khi ít nhiều thể hiện được tài năng, chứ không bị "rẻ rúng" như tài năng người Trung Quốc, Dong Fangzhuo. Mang tiếng là thành viên "Quỷ đỏ" từ năm 2003, nhưng đến bây giờ, tiền đạo 22 tuổi này mới được ra sân đúng một lần ở giải Ngoại hạng cuối mùa trước, sau 4 năm lưu lạc ở ... Royal Antwerp (Bỉ) để chờ giấy phép lao động. Dù có phong độ tương đối tốt trong các trận giao hữu vừa qua (ghi một bàn vào lưới Peterborough), cơ hội để Dong được trọng dụng ở mùa tới vẫn rất ít, bởi phía trước anh là những ngôi sao quá lớn như Rooney, Tevez, Saha, Solskjaer...
Từ Old Trafford đi ngược sang phía Đông Manchester, Sun Ji-hai - một tuyển thủ Trung Quốc khác - cũng đứng trước nguy cơ bị đào thải. Nhờ "núi tiền" của ông chủ mới Thaksin, HLV Eriksson đã "thay máu" gần như triệt để đội hình Man.City bằng một loạt tân binh đắt giá có tổng giá trị lên tới 40 triệu bảng. Hệ quả, Sun - trụ cột của CLB suốt 5 năm qua - phải nhường chỗ cho những người mới đến. Nếu không có đột biến lớn, có lẽ vị trí quen thuộc của hậu vệ đa năng này mùa tới sẽ là... ghế dự bị.
Nhưng những ngôi sao lớn của châu Á như Park Ji-sung và Sun Jihai lại không tìm được chỗ đứng vững chắc ở giải Ngoại hạng. Ảnh: AK.
Tương tự đồng hương Park, Lee Young-pyo đang gặp khó khăn chồng chất trong quá trình khẳng định chỗ đứng ở Tottenham. Ca phẫu thuật đầu gối hồi tháng 4/2007 khiến hậu vệ trái này không thể tái hiện phong độ đỉnh cao như khi vào bán kết World Cup 2006 và Champions League 2005 (cùng PSV). Trong bối cảnh ấy cùng với việc HLV Jol chi 10 triệu bảng tậu thần đồng xứ Wales - Gareth Bale, xem ra suất đá chính của Lee chẳng còn là bất khả xâm phạm.
Số phận của các cầu thủ châu Á đầu quân cho những đội bóng lớn đã thế, tình hình của phần còn lại đang chơi cho một số CLB nhỏ như Lee Dong-gook hay Seol Ki-Hyeon cũng chẳng khá hơn. Lee được kỳ vọng rất nhiều khi mới đến Boro tháng 1/2007, nhưng chỉ ra sân 9 lần, không ghi bàn nào. Giờ đây, anh đang trở thành người thừa bởi HLV Southgate quyết định đặt niềm tin vào Jeremie Aliadiere, một chân sút bị Arsenal thải loại.
Seol Ki-Hyeon, tuy có đóng góp nhất định giúp Reading trụ hạng, đã không duy trì được sự ổn định cần thiết từ sau Giáng sinh. Tuy nhiên, không như những người khác, anh vẫn có thể tiếp tục ra sân, chứng tỏ mình khi Fulham đang ngỏ ý muốn có anh. Nếu được Reading chấp thuận cho ra đi, đây sẽ là lối thoát, là cơ hội duy nhất để Seol thoát khỏi thảm cảnh của những ngôi sao châu Á đang "sống mòn" trong làn sương mù của bóng đá Anh.