Thành công trong 10 giây
Thành công chỉ trong 10 giây ngắn ngủi? Câu chuyện dưới đây sẽ giải thích cho bạn hiểu tiêu đề lạ lẫm này.
Vừa tốt nghiệp đại học, bạn tôi được công ty đầu tiên gọi đến để phỏng vấn. Khi vào phòng phỏng vấn, ngoài khuôn mặt lạnh lùng của người phỏng vấn, ở trên tường có một tờ giấy ghi chữ rất to: “Để tiết kiệm thời gian cho bạn và cho công ty chúng tôi, bạn chỉ nên nói trong 5 phút”. “Chính dòng chữ đó làm cho các ứng cử viên cảm thấy căng thẳng” - anh bạn của tôi nói.
Lần lượt các ứng viên được phỏng vấn. Vừa bước chân vào phòng, ai cũng muốn tận dụng thời gian có hạn của mình để trình bày khả năng có thể đóng góp cho công ty. Cứ khi ứng viên đang trình bày lại có tiếng chuông điện thoại reo. Vì không muốn gián đoạn “bài nói 5 phút” của mình nên các ứng viên vẫn nói cho đến khi người phỏng vấn đứng dậy nghe điện thoại. Ra khỏi phòng phỏng vấn, ai cũng chê người phỏng vấn máy móc, thiếu lịch sự. Một người bức xúc: “Tôi mới nói chưa được hai phút thì chuông điện thoại kêu, ông ấy nghe điện thoại xong rồi bảo tôi đã hết thời gian”.
Đến lượt mình, anh bạn tôi cũng cảm thấy hơi mất bình tĩnh một chút. Anh kể: “Tôi mới nói tên mình thì tiếng chuông điện thoại reo. Lúc đó tôi nghĩ, đây là một công ty lớn, chuyện bận rộn là điều chắc chắn, có thể người gọi đến là một đối tác nào đấy quan trọng hơn bài giới thiệu của mình. Vì thế khi tiếng chuông đổ đến hồi thứ hai, tôi đứng dậy đưa chiếc điện thoại cho người phỏng vấn và nói: “Ngài cứ nghe điện thoại trước đã. Tôi có thể nói sau”. Thật không ngờ, trên khuôn mặt tưởng như đóng băng của ông ta bỗng nở một nụ cười rất tươi. “Chúc mừng anh bạn, cậu đã được chọn” - ông nói”.
Bạn tôi tiếp tục: “Khỏi phải nói tôi đã bất ngờ đến thế nào và không hiểu nguyên nhân vì sao ông ấy chọn tôi. Sau này khi đã trở thành nhân viên của công ty, đem thắc mắc này hỏi ông ấy thì câu trả lời mà tôi nhận được là: “Cậu có nhớ cuộc điện thoại cắt ngang buổi phỏng vấn không? Thực ra đấy là sự sắp đặt của chúng tôi. Ứng viên nào cũng phải gặp hoàn cảnh đang nói thì bị cắt ngang như vậy nhưng không ai muốn dừng lợi ích của mình để nghĩ đến lợi ích của người khác, mà người khác trong hoàn cảnh đó chính là công ty. Rất có thể những cuộc gọi đó là do đối tác hoặc một mối làm ăn gọi đến lắm chứ. Chỉ có mình anh nghĩ được điều đó, chúng tôi cần những nhân viên như anh. Anh biết anh được phỏng vấn trong bao lâu không? 10 giây”.
Bây giờ anh bạn tôi đã trở thành giám đốc một chi nhánh của chính công ty đó. Có người cả đời phấn đấu và hy sinh rất nhiều để mong có được thành công trong sự nghiệp nhưng “lực bất tòng tâm”. Nhưng cũng có người chỉ cần 10 giây ngắn ngủi đã đặt được “viên gạch thành công” đầu tiên trong sự nghiệp. Bài học tôi rút ra được từ câu chuyện này là: “Hãy nghĩ đến lợi ích tập thể trước khi nghĩ đến lợi ích của mình”.